Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

THU TÓC NGẮN





Chợt nghe mùa thu sắp qua...
Mùa vàng, mình ta với ta
Gửi mây trắng những gì anh dấu kín
Gửi cho người ngàn vạn nhớ thương

Nhớ gió thu xưa sau màn lá
Tiếng nói cười suốt buổi hoàng hôn
Anh yêu lắm những mùa thu nắng ấm
Đôi tay gầy ôm trọn mùa yêu..

Anh yêu mãi mùa thu năm ấy
Có vai mềm tựa bóng chiều xưa
Anh còn nhớ những lần hai đứa
Bên những ngày sáng đón chiều đưa         
Chợt nghe mùa thu sắp qua
Mùa vàng, lòng nghe xót xa
Gửi tóc ngắn những gì anh dấu kín
Gửi cho người ngàn nụ hoa yêu

Nhớ gió thu xưa rơi vàng lá
Tiếng em cười vang vọng lòng anh
Anh yêu lắm những chiều thu tóc ngắn
Đôi tay tình ôm trọn mùa yêu

Anh yêu mãi mùa trăng năm ấy
Có tóc mềm tựa bóng người xưa
Anh còn nhớ những ngày không nắng
Thương những lần em đến chiều mưa

Anh ôm gió gọi miền quên nhớ
Những ngọt ngào dìu dịu môi em
Thơ viết vội gửi người em tóc ngắn
Chiều nghe lòng..
thương nhớ… mùa thu qua... 

Ngô Đồng.    

TẢN KHÚC CHIỀU




Chiều mằn mặn vén chiều lên kiếm
Chiếc bóng tôi trên phiến đá sầu 
Ngày chùng xuống hai tay buồn đậu
Khoác lên chiều vết khắc nhớ nhau... 

Ngày chớm tắt mất chiều hò hẹn 
Bước tôi dài lời nghẹn đôi tay 
Thêm nghe buốt nẻo đời sưng tấy 
Xót da nào nhát cứa chiều nay.. 

Ta trút hết khuôn chiều vào đắng
 Lòng lắng im chờ dáng em về 
Tay đã mỏi trăm điều như thế 
Tiếng em cười  mờ mịt huyễn mê... 

Nghe tất bật nhánh sầu vạn kỷ
Tiếng quạ về ngạ quỷ ngày thêm
Tình di trú.. xa ngút hai miền _
Đời rụng xuống tay đêm tiêng nấc 

Ta vẫn mãi nghe buồn len chật
Phút nhớ người .. tản khúc thật riêng.

 Ngô Đồng. 

VỠ TAN THU



Em về chưa.
Sao nát chiều gợn nhớ
Bong bóng chờ, giận dỗi vỡ tan thu
Buồn hôm nay giăng kín đỉnh mây mù
Mưa ran rát đường xưa lối cũ

Em về chưa.
hay ta chờ chưa đủ
Mắt bạc mờ tóc rủ thêm sương
Lại từng đêm trong chén vô thường
Ta vẫn thức ngày em mê ngủ...
Em về chưa đêm cũ phong mờ .

Đ

VẮNG








Vắng thu đời vẫn còn em
Vắng nhau đời nhạt tựa thềm đất hoang
Thu phân mất chiếc lá vàng
Họa mi thôi hót Thiên Đàng khép vui.


HÁI BUỒN





Em phù hư giữa trời sương khói
Nét mơ hồ đậm nhạt chiều khơi
Ta đang vội hái buồn bên lối
Em chưa về.. mất cả mùa vui.



Đ.

RÊU CẢ LÒNG TAY





Thu tan rồi sao ta còn tiếc
Người đi rồi mắt biếc còn đây
Buồn ngọ nguậy lên tình ngây ngấy
Sụp bước này rêu cả lòng tay.


Đ.

IM LỜI






Em đi bỏ bến sông rồi
Thuyền tôi úp mạn im lời chèo khuya
Ôm buồn từ phía bên kia
Lời thương chưa mở đã chia cách bờ


N Đ.