Chiều mằn mặn vén chiều lên kiếm
Chiếc bóng tôi trên phiến đá sầu
Ngày chùng xuống hai tay buồn đậu
Khoác lên chiều vết khắc nhớ nhau...
Chiếc bóng tôi trên phiến đá sầu
Ngày chùng xuống hai tay buồn đậu
Khoác lên chiều vết khắc nhớ nhau...
Ngày chớm tắt mất chiều hò hẹn
Bước tôi dài lời nghẹn đôi tay
Thêm nghe buốt nẻo đời sưng tấy
Xót da nào nhát cứa chiều nay..
Ta trút hết khuôn chiều vào đắng
Lòng lắng im chờ dáng em về
Tay đã mỏi trăm điều như thế
Tiếng em cười mờ mịt huyễn mê...
Nghe tất bật nhánh sầu vạn kỷ
Tiếng quạ về ngạ quỷ ngày thêm
Tình di trú.. xa ngút hai miền _
Đời rụng xuống tay đêm tiêng nấc
Ta vẫn mãi nghe buồn len chật
Phút nhớ người .. tản khúc thật riêng.
Ngô Đồng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét